Kỷ niệm, thằng bỏ mẹ nào mà chả có kỷ niệm nhở, nhất là những kỷ
niệm của tuổi học trò áo trắng mộng mơ. Anh chắc chắn rằng nói về kỷ niệm thời
áo trắng thì anh là thằng nhiều kỷ niệm nhất khóa, vì thằng ham chơi ham yêu
hơn ham học thì có nhiều cái để nhớ chứ cái bọn đầu to mắt cận đít lòi
trĩ thì có cái kỷ niệm mẹ nào phỏng.
Anh thủa áo trắng ước mơ giản bị cực, giản dị hơn
ông Cụ nhiều, chỉ mong học xong cấp 3 là trốn mẹ sang Nga-Sô đi buôn lậu, hà
hà, anh mê mẩn ông Tơn từ thời thởi và chỉ mong kiếm được nhiều Tơn chứ đéo cần
kiếm chữ chi cho nhọc thân, mệt người phỏng. Học nhiều ngu nhiều, học ít ngu
ít, không học không ngu, mình đéo học thì có ngu đéo đâu nhể.
Kỷ niệm của anh thì nhiều vô kể, từ quả ăn cái guốc lệch a-lô vì cái tội đang ngồi tâm sự với bạn gái thì thò tay vào khám phá ngã 3, xem nó nằm ngang hay nằm dọc. Hay đang đêm chỉ điểm cho bọn thanh niên xóm nhà anh mang điện 220 V ra dí mẹ vào ao trường, cá nổi lềnh phềnh trắng xóa, báo hại ngày hôm sau, thầy cô giáo trường ăn cá luộc thay cơm, hoặc đêm đêm mò vào khu ký túc xá nữ nhát ma mấy bạn gái, hà hà, cũng còn nhiều chuyện lắm, dưng anh léo kể đâu, sợ lộ hết hàng.
Nhân tiện, sắp về trường dự kỷ niệm hồi cấp 3 này, anh bồi hồi ra phết, tiện đường đang đi toa-lét một công đôi việc, tiện rặn ỉa anh rặn nốt bài thơ về đọc cho vui, tạm biên vào đây cho dễ tìm nhẩy.
VỀ
LẠI TRƯỜNG XƯA
Về
lại trường xưa có còn ai nữa.
Hay chỉ còn dấu tích của thời gian.
Mái ngói cũ rêu phong cùng năm tháng.
Hàng phượng già xấu xí cũng trổ bông.
Hay chỉ còn dấu tích của thời gian.
Mái ngói cũ rêu phong cùng năm tháng.
Hàng phượng già xấu xí cũng trổ bông.
Thầy giáo cũ không còn đến lớp.
Em thơ tôi sao chẳng đến trường.
Thời gian ơi, đưa tôi về kỷ niệm.
Thủa học trò sao lắm mộng mơ.
Ai cũng từng có một thời áo trắng.
Hãy về đây thăm lại trường xưa.
@A Phập - lớp toàn vần Lờ: Lớp Lý lỳ lợm lấc láo liều lĩnh
láu lỉnh lạnh lùng
0 nhận xét:
Đăng nhận xét